GIỎ HÀNG
Không có sản phẩm nào trong giỏ hàng.
THÀNH TIỀN

Blog

CHAPTER 4: Little Tokyo

Một tối cách đây vài tuần, anh bạn nhắn tin rủ đi uống rượu ở Tanin Đào Tấn, bữa cuối trước khi rời VN về lại quê nhà. Anh tâm sự nhiều về cuộc sống áp lực và chuyện tình cảm tan vỡ, vừa chia tay cô bạn gái sau một loạt bất đồng mệt mỏi. Đóng gói mọi thứ về lại quê nhà sắp xếp cuộc sống sau covid rồi tìm cách trở lại VN ngày không xa. 

Uống được 2-3 ly anh nói phải về chuẩn bị đồ mai ra sân bay sớm, ra cửa thì trời đổ mưa. Mùi không khí ẩm ẩm những ngày cuối tháng 4 se lạnh cùng với từng đợt gió lao xao làm tôi nghĩ không khí này chiều chuộng anh bạn tôi đến thế, nó an ủi anh theo cái cách của một nghệ sĩ được vỗ về đau khổ cùng cực trong cái đẹp bao quanh khiến cho hai anh em cùng hút điếu thuốc trước khi tạm biệt ra về. Anh nói đã thật buồn và giờ thì thấy nhẹ nhõm nhiều. Thầm nghĩ mừng cho anh. 

Đi lang thang đi sâu vào con ngõ 12 Đào Tấn thông sang ngõ 36, vẫn là không khí mát lành năm ấy. Trời vẫn mưa lất phất và gió thổi yên lành chứ không hun hút như nhiều chỗ khác. 

Phải là những nơi đất lành mới có cảm giác thoáng đãng mỗi làn gió thổi, nhà cửa hai bên bề thế với các khoảng sân trước cửa rộng rãi khiến cho những đợt gió không xối xả mà có đủ khoảng không để lưu lượng gió được thưa bớt. Chưa kể đi qua những khi căn hộ dịch vụ cao cấp, mỗi lần mở cửa là hơi lạnh tràn ra đầy kiêu hãnh y như dừng đèn đỏ trước cửa Tràng Tiền Plaza, cửa mở ra mát rượi vô cùng. Trong suy nghĩ của tôi, không nhiều nơi ở Hà Nội toát lên sự thịnh vượng và an lành như thế, tất nhiên có kinh doanh gì ở đó thì cũng có nhiều cảm tình ban đầu ngay từ lối ngõ. Trong chốc lát, khoảnh sân quen thuộc hiện ra trước mắt. Chúng tôi vẫn hay gọi cửa hàng cafe năm ấy là Little Tokyo vì không khí và quang cảnh xung quanh chỗ này giống với khu Nameguro mà có lần tôi ghé thăm idol ONIBUS. Góc sân nhỏ xíu ấy là điểm kết nối những yếu tố phải có của một không gian cafe, có không khí dọc con ngõ, có ánh sáng vừa đủ, có bóng mát và mùi sang trọng man mát từ căn nhà lưu trú hạng sang. Lần chạm mặt đầu tiên, chúng tôi đã quyết định nơi này không thể hợp lý hơn cho sạp cafe nhỏ tiếp theo của mình. 

Ngay sau khi kí hợp đồng, đứng trên sàn nhà bê tông nhỏ xíu mà đối với chúng tôi là vô cùng rộng rãi thời điểm đó, chúng tôi hết lấy bàn ghế ra kê thử rồi vẽ bằng phấn trên cái sàn nhà từng vị trí đặt hệ máy móc, quầy bar, chi tiết đến từng cm. Khung cảnh ấy vô tình giống hệt bộ phim mà sau này có xem về Mc Donald – the Founder thế. Đó là một bản giao hưởng lao động, uyển chuyển trên sàn bê tông nhỏ xíu mà với mình lúc ấy là quá đỗi mênh mông. 

Quầy bar xong xuôi thì ai nhìn vào cũng thấy xinh. Thành thật mà nói chúng tôi khá tự tin vì nơi này đã đẹp sẵn rồi, cộng với chút kinh nghiệm ở 3 shop đã setup trước đó nên mọi thứ đều hợp lý và cuốn hút. Đó cũng chính là ngôn ngữ thiết kế của THAIYEN sau này, chọn nơi đã đẹp sẵn rồi đặt đồ nghề chuyên môn của mình vào. Hơi có chút Wabi sabi, Minimalism, từ khóa cho những ai quan tâm về thiết kế. 

Đây cũng là dự án đầu tiên chúng tôi bỏ tiền ra thuê thiết kế, hơn 1 ngàn Mỹ kim các bạn ạ (nghe Đô cho oai), và ông KTS khi đó chỉ làm 1 việc đó là… đặt 10 cái chậu cây và kê ghế sao cho hợp lý. 

Ông này cho đến giờ vẫn đang hợp tác với THAIYEN mà giờ có team rồi, gọi là GA6. Hồi ấy nghĩ cũng cay lắm, mấy ông KTS này kiếm tiền dễ nhở? 

Nhưng rồi sau vài dự án mới hiểu ra, hồi đó mua được bài học vỡ lòng về không gian, quán cafe phải là nơi hội tụ của không khí và ánh sáng, nếu thiếu thì rất khó đông khách hàng ngày. 

Mọi sự dường như thuận lợi hơn dự kiến, chỉ mới 2 tuần sạp cafe đã có khách quen hàng ngày ghé tới, đủ mọi quốc tịch và đặc biệt là một cộng đồng nhỏ người Nhật sống quanh đó. Những bạn khách quen dễ thương vẫn gắn bó cho tới bây giờ, thi thoảng gặp vẫn nhắc về góc sân năm nào. 

Bạn cứ hình dung thế này cho dễ này, mỗi sáng hay vào tầm trưa trưa, mùi cafe xay mịn thơm giòn đưa đẩy cùng với không khí sang trọng từ các nhà khách cao cấp bao quanh nó mát và thơm ngon, ngọt ngào không tả xiết. 

Nếu bạn có đi qua vào dạo ấy chắc chắn sẽ không thể nào quên mảnh sân cafe ấy, nó thuận lợi, duyên dáng và hợp thời. Được 2 tháng, khách đông cứng vào buổi trưa và cuối tuần, xe cộ đỗ chật kín khu nhà thì cũng là lúc tin không vui tới. 

“Rất tiếc nhưng các em có 2 tháng để dời đi” .

May mắn là ngay sau đó tầm 1 tuần, chúng tôi có duyên tìm được GVM ngày nay, một nơi vô cùng thú vị mà cho đến bây giờ đang là điểm đến hàng ngày của cư dân trong xóm và các doanh nghiệp gần đó. Ngày cuối ở Đào Tấn, sau khi đã dọn sạch sẽ đồ đạc lên xe và mọi người đi trước, tôi đã nhìn lại lần cuối và có mừng thầm vì mọi thứ thoáng qua chóng vánh mà lại đẹp đẽ, gọn gàng đến thế. Sạch như khi vừa mới tới, như chưa bắt đầu. 

Cho đến giờ khi nhớ lại lần chia tay ấy, tôi đã buồn như anh bạn của tôi, may mắn thay đó một nỗi buồn khá đẹp. Chúng tôi vẫn giữ gìn sự tôn trọng cho địa điểm đó và với những người đã sẵn sàng hợp tác với mình khi ấy, giờ mỗi lần quay lại thật sự vui vì cây cối xanh tươi, không khí trong lành. 

Bài học vỡ lòng về không gian cafe cần phải có là hòa nhập tốt giữa không khí và ánh sáng. 

Tiếp theo, bài học về chỗ để xe và bầu không khí lâu dài về quyền lợi đôi bên là thứ luôn cần khắc ghi nếu muốn hợp tác với bất cứ ai. 

CAFEYEN - 19 ngõ 36 Đào Tấn, Ba Đình, Hà Nội (Đã đóng cửa) 

Ngày đầu tiên gặp: 5/2019 

Ngày bán ly cafe đầu tiên: 31/7/2019 

Ngày bán ly cafe cuối cùng: 9/11/2019 

Tổng đầu tư: khoảng gần 405 triệu 

*

Chapter tiếp theo: Lạ nhỉ? 

Thân mến, 
Đội ngũ THAIYEN CAFE